20 tháng 11 năm đó Thầy tôi đã theo gió cùng mây | Edu2Review
📌 Tặng bé 4-16 tuổi: Học bổng tiếng Anh đến 2 triệu + Quà tặng độc quyền!
📌 Tặng bé 4-16 tuổi: Học bổng tiếng Anh đến 2 triệu + Quà tặng độc quyền!
  • Địa điểm bạn tìm?
  • Bạn muốn học?
  • Khóa học cần tìm?
TÌM TRƯỜNG
HOẶC TRA CỨU
Địa điểm bạn tìm?
    Bạn muốn học?
      Khóa học cần tìm?
      20 tháng 11 năm đó Thầy tôi đã theo gió cùng mây

      20 tháng 11 năm đó Thầy tôi đã theo gió cùng mây

      Cập nhật lúc 06/02/2020 14:07
      Hãy trân trọng những người bên cạnh bạn trong mỗi giây mỗi phút, nhất là đối với Cha Mẹ, Thầy Cô. Đơn giản vì bạn sẽ chẳng thể diễn tả nổi cảm giác của mình nếu một ngày nào đó họ không còn xuất hiện trong cuộc sống của bạn nữa.

      Chúng ta ai cũng biết ý nghĩa của ngày 20-11, nó không chỉ thiêng liêng đối với những Thầy Cô đang còn đứng bên bục giảng, nó còn rất ý nghĩa với các vị đã về hưu. Thử hỏi trong chúng ta, ai vẫn còn về thăm lại những Thầy Cô đã một thời dìu dắt bạn 10 năm, 20 năm trước? Con số đếm được trên đầu ngón tay. Vì cuộc sống bận rộn, vì chẳng ai về cùng bạn, vì bạn phải đi học, công tác vào thời điểm đó,....vì hàng trăm chữ có thật trong cuộc sống này.

      Chả ai trách bạn điều đó, nhưng bạn cũng nên có khoảng dừng trong cuộc sống bận rộn của mình, như một nốt trầm tĩnh lặng để cảm nhận, để trân trọng những người xung quanh. Đừng để tất cả là quá muộn để rồi lại thốt lên giá như...

      Câu chuyện sau cũng chính là nốt trầm mà Edu2Review mong bạn không gặp phải trong cuộc sống của mình, chúng ta chắc chắn có nhiều thời gian để làm điều mình muốn hơn chúng ta nghĩ.

      Hằng năm cứ đến ngày 20-11, đám học trò chúng tôi cứ nô nức tụ tập nhau đến thăm các thầy cô, mới có, cũ có và cũng là một dịp tiện để chúng tôi hẹn hò nhau một bữa tiệc nhẹ nhàng bên mấy ly trà sữa hay vài bịch bánh tráng trộn. Nghe sao mà nhộn nhịp, hào hứng quá bạn nhỉ?

      20 tháng 11

      Thầy cô la mắng cũng chỉ muốn tốt cho học sinh

      Tuy nhiên, với cá nhân tôi, bên cạnh những háo hức, vui vẻ trong ngày tri ân này, lại là một khúc ngoặt buồn mà chẳng bao giờ tôi muốn nhắc đến.

      Thầy tôi đã hơn 60 tuổi, những đường nét trên gương mặt ấy tôi vẫn còn ghi đậm trong ký ức của mình. Thầy chính là ông Bụt đối với những bạn ngoan ngoãn, và luôn có những phần quà khuyến khích, động viên các bạn.

      Ngược lại, với những anh hùng xứ cảng, Thầy càng mạnh tay hơn, nhưng tựu trung lại, cũng là mong các bạn nên người. Thử nghĩ, giáo viên sẽ được lợi ích gì khi khắt khe với học sinh? Chắc lợi ích dễ thấy nhất là được ghét nhiều hơn có thể. Nhưng Thầy cứ thế, cứ lặng lẽ hoàn sứ mệnh của mình dẫu kẻ ghét người thương.

      Cả một tình yêu dành cho toán học của tôi được vun đắp từ cách chỉ dạy tận tình và kiến thức uyên bác của Thầy, tôi tin những đồng môn của tôi cũng thế. Nhưng mấy ai ngờ chỉ vỏn vẹn chưa đầy một năm học tập, Thầy đã tạm biệt nhiều thế hệ học trò mà chạy đua với mây gió đâu chứ…

      20 tháng 11

      Thầy về với mây trời để lại những trang sách dở dang...

      Ngày nhận kết quả thi học kỳ, tôi mừng rỡ đến khoe với Thầy là ngày đôi chân tôi như đông cứng lại. Thầy tôi nằm đó, hai mắt nhắm nghiền. Đôi mắt mà tôi nghĩ sẽ ánh lên niềm hạnh phúc, tự hào giờ khép lại. Đôi tay tôi nghĩ rất ấm áp ôm tôi vào lòng giờ hững hờ buông xuống. Bao nhiêu lời muốn nói giờ cô đọng thành từng dòng nước mắt lăn trên mặt tôi. Tôi cũng không hay mình đã khóc, nước mắt cứ thế tuôn thôi, dẫu rất cố gắng tôi vẫn không tin được những gì trước mắt.

      Thầy tôi gặp tai nạn giao thông lúc đang trên đường về quê ăn giỗ. Không ai trong nhà Thầy chuẩn bị trước cho đợt chia ly, không ai trong số học trò của Thầy chuẩn bị cho lần chia tay đột ngột này. Tất cả những điều muốn nói chìm vào thinh lặng, một sự im lặng mà tôi thấy đáng sợ nhất trong cuộc đời.

      Trong suy nghĩ của mình, tôi xem sự tồn tại của người xung quanh là một sự hiển nhiên, và bền chặt, vì thế, đột ngột người ấy không còn bên tôi nữa, cảm giác hụt hẫng lúc đó quả thật rất khó nói thành lời, như thể có một khoảng trống trong tuổi trẻ của bạn mà chẳng gì có thể lấp đầy. Thầy tôi đã đến, cùng chúng tôi trải qua những năm tháng đẹp đẽ nhất của thời học sinh, vậy mà ra đi thì chẳng hề báo trước. Cuộc sống thấy vậy mà khắc nghiệt, lạnh lùng hơn cả những công thức Toán.

      Thầy cô giáo luôn nâng bước học trò

      Dẫu biết trời xanh là mãi mãi, mà sao nghe nhói ở trong tim

      Đến tận bây giờ, mỗi lần nhớ về thầy, tim tôi như bị dãn ra vài nhịp, cơ thể tôi mệt hơn và tôi chỉ mong chuyện năm đó chưa bao giờ xảy ra

      Lại một mùa Nhà giáo Việt Nam sắp đến, tôi và những người bạn không còn ai để viếng thăm, để trò chuyện về cuộc sống và say sưa nói về những con số nữa, vì trong lòng mỗi chúng tôi, Thầy đã và luôn hiện diện, những ký ức đẹp năm xưa chính là sức mạnh của hôm nay.

      Thầy ơi, tụi con chúc thầy một 20 tháng 11 yên an với mây trời Thầy nhé!

      Anh Thư

      Edu2Review - Cộng đồng đánh giá giáo dục hàng đầu Việt Nam


      Có thể bạn quan tâm

      Kiến Thức

      Thầy giáo mù có nguồn sáng như hướng dương

      06/02/2020

      Có nhiều người Thầy đứng trên bục giảng với khiếm khuyết cơ thể, nhưng đã bao giờ bạn nghe đến ...

      Kiến Thức

      20 tháng 11, bạn có biết nguồn gốc và ý nghĩa?

      06/02/2020

      Người Việt chẳng ai xa lạ với ngày 20/11, ngày thể hiện lòng yêu kính với thầy cô của mình. ...

      Học ở đâu tốt?

      Bức tâm thư đầy xúc động của một "người cha" vừa tốt nghiệp gửi đến "đứa con" trong tương lai

      06/02/2020

      Bao cảm xúc nghẹn ngào, với những nỗi buồn man mác vì đã bỏ lỡ trong những phút giây cuối cùng ...

      Confession

      5 món quà "bá đạo" dành tặng thầy cô nhân dịp 20/11

      06/02/2020

      Chẳng phải hoa tươi hay những món quà đắt tiền, bạn có biết những món quà nào mới gây bất ngờ cho ...