“ Tôi làm sao hóa gió. Theo tóc người lênh đênh”
Đã bao giờ bạn thử gõ “ Gió” và lên Google để tìm kiếm những hình ảnh của nó chưa? Nếu chưa thì thử đi nhé và rồi bạn chẳng tìm thấy được gì đâu. Những gì bạn nhận được chỉ là hình ảnh một chiếc chong chóng đang quay, chuông gió đang kêu hay là cây đang xào xạc. Chẳng có hình ảnh nào cụ thể của gió cả. Đừng thắc mắc tại sao bởi gió là vô hình mà.
Bạn không thấy gió không có nghĩa là nó không tồn tại. Quên tất cả những lo âu suy nghĩ đi, thả mình vào trong gió, lắng nghe và cảm nhận từng luồng không khí luồn vào kẽ tóc. Khi đó bạn sẽ ngạc nhiên và thốt lên “ À ! Là gió”
Không phải ngẫu nhiên tôi chọn Gió làm biểu tượng cho mình. Là một cô gái cung Thiên Bình đặc trưng của cung Khí tôi cũng cảm nhận thấy ít nhiều mình cũng mang một chút gì đó gọi là hơi thở của Gió.
Người ta thường nói Gió lạnh lùng và vô tâm cũng như lần đầu bạn tiếp xúc với tôi. Điều đó chẳng khác gì việc bạn ở trong phòng kín nhìn thấy chong chóng quay và nghĩ rằng nó gắn cót. Hòa mình, cảm nhận và lắng nghe bạn mới nhận ra sự tồn tại của nó cũng giống như hiểu rõ bản chất con người tôi vậy.
Bởi vì Gió luôn vận động, luôn đi khám phá những vùng đất mới. Tôi cũng vậy cố gắng không ngừng cho những đam mê, cho mơ ước của bản thân. Tận tâm với công việc, sáng tạo, luôn đưa ra những ý kiến lạ lùng mà chưa ai từng nghĩ tới. Tôi muốn đặt chân đến nhiều nơi, khám phá những bí ẩn mà tôi chưa từng hay biết, học tập qua những chuyến đi, tìm hiểu những phong tục tập quán, nét văn hóa đặc trưng ở mỗi vũng miền mà tôi đã đi qua.
Xa gia đình từ khi còn học cấp 3, tôi tập cho mình tính tự lập. Biết đứng lên từ những thất bại, biết khiêm nhường sau mỗi thành công, biết mỉm cười và quý trọng những gì mình có, biết tha thứ cho những lỗi lầm của người khác và quan trọng nhất biết yêu quý bản thân mình và gia đình nhiều hơn. Tôi 18 không còn hay khóc mỗi khi buồn, không còn dành cả ngày cho việc cầm cái điện thoại lên facebook hay instagram. Và tôi cảm thấy mình thực sự đã trưởng thành khi bước chân vào cánh cổng trường đại học, Môi trường mới đầy bỡ ngỡ không đủ làm tôi hoang mang hay lo sợ. Tôi cảm thấy tự hào với con đường mình đã chọn.
Dù có vấp ngã hàng trăm lần tôi cũng không sợ vì chẳng có ai trải hoa hồng trên con đường dẫn tới thành công của tôi, và tôi cũng tin chắc rằng vẫn còn bố mẹ, những người yêu thương tôi vẫn đứng sau ủng hộ cho quyết định của tôi.
Bởi vì tôi là gió. Tự tin. Cố gắng và đầy nhiệt huyết tuổi trẻ.
Minh Thư
Edu2Review - Cộng đồng đánh giá giáo dục hàng đầu Việt Nam