Sau quãng đời học sinh, tôi đắn đo không biết mình có nên bước theo lối mòn của bao thế hệ là chọn học tại một trường đại học, ra trường rồi cuốn theo vòng xoáy công việc. Hay nhanh chóng kiếm tiền bằng một cái nghề chỉ mất vài tháng, nhiều nhất là 2 năm để thành thạo?
May mắn thay, tôi vô tình đọc được một bài viết về “gap year”. Ban đầu, chỉ vì thắc mắc không biết gap year là gì nên tôi mới tò mò đọc bài viết ấy, nào ngờ những dòng chữ ấy lại chính là lá cờ phấp phới khởi nghĩa lòng tôi. Tôi quyết định gap year 1 năm!
Vậy gap year là gì? Gap year là thời gian một năm dành cho các hoạt động cộng đồng, những hoạt động mang lại thách thức qua việc gặp gỡ với người lạ bằng chuyến du lịch hay việc làm thêm, hoạt động tại một quốc gia mới lạ để bổ sung kinh nghiệm sống.
Gap year là gì?
Khái niệm là vậy nhưng một đứa thuộc hộ gia đình đủ ăn như tôi thì làm gì được một năm nghỉ ngơi ngoài Việt Nam cơ chứ! Thế là tôi quyết định gap year tại chính nơi tôi sống. Mặc dù bị bố mẹ phản đối kịch liệt nhưng với ngọn lửa mà bài viết đó thắp lên trong lòng thì dường như ba mẹ đã nhượng bộ tôi dần dần.
Còn nhớ ngày tôi chính thức rời nhà ra riêng là vào một chiều mưa tháng 7, cơn mưa đó không làm tôi nhụt chí mà thậm chí giúp tôi cảm thấy đất trời đang gột rửa những suy nghĩ lạc hậu của mình và cả gia đình. Tôi sống cách nhà mình chỉ 2 căn! Vâng, chỉ 2 căn nhà, bạn không đọc nhầm đâu!
Chắc bạn buồn cười và thấy tôi lố bịch lắm, khi ấy cả xóm tôi cũng vậy. Họ dè biểu ba mẹ tôi, họ nhìn tôi như một đứa ở không phá tiền cha mẹ nhưng họ có biết suốt cả một năm ròng tôi chưa một lần giáp mặt ba mẹ, cách 2 căn nhà mà như cách biệt 2 đầu tổ quốc.
Cả một năm không gặp được ba mẹ dù chỉ cách 2 căn nhà
Ngay sau khi ra riêng, tôi đã phải làm thêm mọi công việc chỉ với một mục đích duy nhất là có tiền sinh hoạt hàng ngày và tiền nhà hàng tháng. Thời gian đầu, tôi thật rất mệt mỏi, chỉ muốn buông xuôi và cảm giác như chọn lựa của mình là sai lầm, mình nên về với bố mẹ, nên học đại cái trường nào đấy thì hơn.
Tuy nhiên, những dòng chữ trong bài viết ban đầu như một động lực vô hình ngăn tôi chùn bước. Sau 3 tháng lăn lộn với mục đích đời thường của cuộc sống, tôi ngồi lại và nhìn xem tôi có đang trải nghiệm một gap year đúng nghĩa? Không! Bấy lâu nay tôi chỉ là một đứa làm việc điên cuồng vì tiền mà quên mất rằng điều quan trọng tôi cần là học hỏi kinh nghiệm sống, là định hướng con đường mà mình sẽ đi trong tương lai.
Thế là tôi bắt đầu xin vào làm ở những nơi chuyên nghiệp hơn, có nhiều cơ hội cho tôi phát triển mọi khả năng vốn có hơn. Từ một cô bé rửa chén cho quán bún bò bình dân tôi chuyển sang làm rửa dĩa cho một tiệm mỳ Ý, từ một đứa phụ bán quần áo ngoài chợ tôi xin vào làm nhân viên tư vấn cho một cửa hàng quần áo tại trung tâm... Không biết là do may mắn hay bởi 3 tháng trải nghiệm đầu làm tôi sành sỏi hơn bao giờ hết trong công việc, và có một dạo tôi được làm quản lý tại một cửa hàng café… Hình như đó cũng là công việc cuối cùng trong năm nghỉ ngơi của tôi!
Quản lý cafe là công việc cuối cùng của năm nghỉ ngơi
Đến đây thì tôi phải nói rằng mình tự hào về bản thân vì đã có một gap year đúng nghĩa! Tại sao ư? Vì ngoài những thử thách trong công việc, những định hướng về tương lai mà tôi dần nhận ra sau nhiều công việc. Tôi còn tham gia hoạt động tình nguyện ở phường nữa, hoạt động nhỏ thôi nhưng với tôi đó là những giờ giải lao sau hàng đống việc mệt nhọc, tôi tham gia giảng dạy tiếng Việt cho các em lớp tình thương.
Qua những giai đoạn kể trên, hẳn bạn nghĩ với sức lực của một đứa con gái cùng độ tuổi đang bắt đầu đẹp rạng ngời như tôi thì chắc tôi “úa tàn” dữ lắm! Không hề nhé! Đúng thật là 3 tháng đầu, trong tôi gớm chết, người gầy như tăm tre mà da mặt thì tối sạm đi, cũng chẳng hề thấy một nụ cười nào rạng rỡ trên khuôn mặt cả. Nhưng sau lần tự ngẫm lại những gì mình làm, không những gap year của tôi thay đổi như dự tính ban đầu mà chính bản thân tôi cũng thay đổi rất nhiều. Không chỉ nhìn nhận được tương lai, học nhiều các kỹ năng cần thiết mà tôi còn biết yêu bản thân mình hơn, biết cách chăm sóc cho bản thân tốt hơn để có một sức khỏe vững vàng theo suốt gap year tuyệt vời.
Thế đấy, gap year của tôi đã diễn ra trọn vẹn như thế. Và giờ đây, tôi đang là một sinh viên năm cuối chuyên ngành quản trị nhà hàng và dịch vụ ăn uống vì tôi biết bằng cấp tuy không quan trọng bằng thực tiễn nhưng dù sao nó cũng là con đường ngắn nhất dẫn bạn đến thành công.
Kết luận: thật là một trải nghiệm lý thú từ một cô gái đầy ý chí và sự quyết liệt phải không bạn? Cộng đồng đánh giá giáo dục Edu2Review hy vọng bài viết này sẽ cho bạn nhiều góc nhìn về một khái niệm không còn xa lạ với giới trẻ ngày nay – gap year. Không bao giờ quá trễ để bạn thay đổi cuộc đời mình, nhưng xin nhớ rằng: gap year không phải là cách duy nhất để biến đổi đời sống bạn!
Anh Thư
Edu2Review No.1 Education Review
** CƠ HỘI THỰC TẬP HẤP DẪN**
Bạn đang muốn tìm nơi thực tập tốt nhất?
Bạn đang khát khao trải nghiệm môi trường công sở thực tế?
Bạn quyết tâm có được công việc tốt ngay khi ra trường?
Chương trình QUẢN TRỊ VIÊN TẬP SỰ CHUYÊN NGHIỆP chính là cơ hội duy nhất của bạn!
>> Chi tiết về Quản Trị Viên Tập Sự
Gởi CV tới: [email protected]
*****