Phan Thị Ngọc Mai
Sinh năm 1996
Sở thích: thích làm thơ.
Chào các bạn!
Mình tên Phan Thị Ngọc Mai, sinh năm 1996, sinh viên trường Đại học Kinh Tế TP.HCM. Đôi nét về mình:
Em rất thích làm thơ
Nhưng điểm văn rất kém
Em thích ca thích hát
Nhưng hát dở vô cùng
Em thích tình bạn đẹp
Mặc dù em không xinh.
Trong cuộc sống này, hạnh phúc đối với mình là những thứ rất đơn giản xung quanh mình, là những gì mình đang có, Bởi thế mình luôn trân trọng mọi thứ. Xin mượn vài dòng thơ để chia sẻ niềm vui của mình cũng như là nụ cười hạnh phúc trong từng khoảnh khắc ấy:
Nụ cười em tuy rằng không có đẹp
Em vẫn cười khi khoắc chiếc áo xanh
Nụ cười em tuy nó chẳng có xinh
Nhưng sẽ đẹp với màu xanh người lính
Em nhớ mãi ba mươi ngày quân sự
Nhớ các thầy, các bạn, nhớ chuông reo
Đang ngon giấc phải bật choàng tỉnh mộng
Khi chuông reo không được chậm một giây
Giờ thể dục, thực hành. Ôi mệt quá!
Nhưng mà vui, vui thật hết chổ chê
Đỗ mồ hôi nhưng vẫn cứ thấy vui
Dù có lúc tay chân mình bủn rủn
Và vui nhất mỗi khi trời vừa tối
Đó là giờ sinh hoạt của lớp em
Với những trò tinh nghịch rất dễ thương
Hồn nhiên lắm nhưng cũng đầy lưu luyến
Vì tình bạn nụ cười luôn luôn nở
Đối với em: Hạnh phúc chỉ thế thôi!
Tôi biết tôi cười chẳng có xinh
Nhưng vẫn tươi cười vẫn hát ca
Tôi vui với ước mơ tuổi trẻ
Với bầu nhiệt huyết của trái tim
Tôi muốn được hò, được hát vang
Những dòng nhạc của đất nước ta
Những câu vọng cổ, câu quan họ
Điệu hò, điệu lí, điệu dân ca
Tôi muốn mọi người ngước nhìn tôi
Không phải vì tôi hát dở, hay
Mà vì tôi muốn mang âm hưởng
Làn điệu dân ca đến mọi người
Diện chiếc áo dài thật thướt tha
Tôi hát, tôi cười mãi không thôi
Tôi muốn dân ca của dân tộc
Bay mãi, bay xa khắp mọi nhà
Năm châu, bốn biển đều phải biết
Làn điệu dân ca của Việt Nam
Tôi muốn mọi người phải hát lên
Những câu vọng cổ ngọt như sương
Những câu quan họ nồng tình cảm
Thật là hạnh phúc quá đi thôi!
Let’s smile!!!
Mong các bạn sẽ bình chọn cho mình!
Edu2Review No.1 Education Review Website