"Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương"
Sáng qua Sài Gòn đổ cơn mưa rào với cái se lạnh, những "thủ lĩnh trẻ" của chúng tôi trên chuyến xe buýt như bao ngày, từng phần bánh, từng thùng sữa được đem đi mang theo những tiếng cười...
Với cái áo màu xanh da trời mang đầy niềm tin và khát vọng của tuổi trẻ, những thí sinh đã làm ấm lòng thêm, xoa dịu lại những đau đớn, bệnh tật của các em bệnh nhi. Đâu đó có những giọt nước mắt động trên đôi mi, đâu đó là cái xít xoa trong thâm tâm, đâu đó là cái lặng nhìn yên ắng... Tình cảm với nhau có vậy, các bạn đã cùng Ban Tổ chức làm nên một mùa thi hết sức ý nghĩa. Các thí sinh đã tự chủ động liên hệ, tự vận động và tổ chức nên chuyến đi này. Từng cái ôm, từng cái nhìn, từng nụ cười,... đã càng tích góp cho các thí sinh thêm những bạn thân, thêm những kinh nghiệm mà hơn hết là thêm chất "thủ lĩnh" của mình.
Đúng vậy, "Thủ lĩnh" năm nay đã vượt khỏi cái gọi là cuộc thi, không dừng lại ở việc thi thố, tranh tài nữa. Đến với "Thủ lĩnh" các thí sinh của chúng tôi đã trở thành đồng đội, những người đồng đội cùng được che chở trong mái nhà chung, mái nhà có đầy ấp tri thức, bản lĩnh và sự sáng tạo. Nó đong đầy sự yêu thương, tiếng cười, gắn bó, sẻ chia, động viên, cùng hỗ trợ và giúp đỡ lẫn nhau... Gần hết chặng đường rồi, nhưng chắc chắn những kỷ niệm sẽ không bao giờ nhạt nhòa đi.